icon_contentChết cũng không chừa

Một người đi truyền giáo nói những là tô tượng, đúc chuông làm cầu làm nhà thờ, kỳ thực được đồng nào, bỏ vào túi hết. Lúc chết xuống âm phủ, Diêm Vương bắt bỏ ngục tối. Anh ta vừa bước vào cửa ngục, đã bảo những người bị giam trong ngục:

– Các người ở đây tối thế này mà chịu được à? Mỗi người cùng cho ít nhiều, tôi sẽ thuê mở một cái cửa sổ thật to thông lên trên trời cho nó sáng ra chứ!


icon_contentThầy bói lạc đường

Một ông thầy bói đi lạc đường, hỏi thăm khách qua đường. Người ấy bảo:

– Thầy đi bói thì phải biết đường chứ? Thế lúc đi, thầy không bói à?

Ông thầy bói trả lời:

– Tôi đã bói rồi đấy chứ! Trong quẻ, ngài dạy: cứ hỏi khách qua đường thì biết.

icon_contentXem ngày

Người nọ hay tin nhảm, làm việc gì cũng xem ngày. Một hôm, mái nhà anh ta sập xuống, hàng xóm xúm lại đỡ ra cứu anh ta đang bị mái nhà úp lên đầu. Anh ta vội ngoi đầu ra, nói to:

– Khoan đã! Khoan đã! Bà con hãy xem hộ tôi hôm nay có phải ngày tốt không đã. Nếu ngày xấu thì để ngày khác vậy!

icon_contentTrả nợ

Một anh lúc sống công nợ nhiều quá, lúc chết xuống âm phủ, các chủ nợ đâm đơn xuống vua Diêm Vương kiện.

Diêm Vương tra sổ thấy quả như vật, mới bắt anh ta hóa kiếp làm trâu cày trả nợ. Anh ta van xin:

– Con vay chúng nỏ cả thảy có mười quan tiền, nhưng chúng nó cay nghiệt lắm. Chúng nó bắt nợ mẹ đẻ nợ con, lãi nặng, rồi nhập vào vốn, con trả bao nhiêu năm trời rồi mà vẫn chưa hết nợ. Nay hóa làm kiếp trâu, cũng không xong. Xin Diêm Vương cho con làm bố chúng, may mới trả hết nợ chúng nó được!

Diêm Vương ngạc nhiên hỏi:

– Thế nghĩa là thế nào?

– Làm kiếp trâu chỉ có hạn, còn làm bố chúng nó thì chẳng những phải lo lắng cho chúng nó suốt đời người, lúc chết, có bạc nghìn, bạc vạn, cũng để lại cho chúng cả. Lại còn một nỗi, chúng nó bóp hầu bóp họng người ta, người ta cứ gọi thằng bố chúng nó ra người ta chửi. Có như vậy thì may ra con mới trả hết nợ!

icon_contentCâu Đố

Mấy anh đố nhau. Anh thứ nhất nói:

– Càng đắp càng bé là gì? ?

– Người ta đào ao, lấy đất đắp vào bờ bên trong. Càng đắp thì cái ao càng bé lạị.

Anh thứ hai đố:

– Càng kéo càng ngắn là gì? ?

– Là điếu thuốc lá. Cứ kéo một hơi là nó lại ngắn đi một chút..

Anh thứ ba hỏi:

– Thế càng vặn càng vẹo là gì? ?

– Đâu mà chơi chữ! Chỉ là hai người cùng giặt một cái chăn. Đến lúc vắt nước, mỗi người cầm một đầu chăn bằng hai tay thật chặt, vặn xoắn vàọ.

Được một lúc thì cả hai đều vẹo mình đi, mỗi người về một phíạ.

Đến lượt anh thứ tư, anh này lửng khửng bảo:

– Càng to càng bé là gì? ?

– Con cua nó có hai càng. Một càng to, một càng bé …

icon_contentVợ hiền

Anh chồng đang rửa chén trong bếp thì vợ học tốc chạy vào:

– Anh ơi để em rửa cho, mẹ anh tới cửa rồi kìa.

icon_contentLở Lời

Cô vợ kể chuyện với chồng

– Sáng nay em gặp chị hàng sớm củ. Hỏi thăm sức khỏe gia đình chỉ. Chỉ nói “anh nhà tôi đi xa rồi”

“em nói sao chị không đi chung cho vui” ai ngờ chồng chĩ chết tháng trước.

icon_contentMay Quá

Một cô gái bị đưa ra tòa vì tình nghi tội đứng đường.

Khi Ông Biện Lý và Thẫm Phán bước vô, cô ta kêu lên mừng rở:

– Ô James, Dick hai anh làm việc ở đây à?

icon_contentLấy vợ nên kiêng lấy vợ ghen

Áo quần khi xé rách teng beng

Rủi hôm nào hứng chồng về trể

Bể chén, bể ly, bể cái đèn

icon_contentCao thủ

Jim cầm một cái quần cũ vào bên trong một cửa hàng trên có đề tấm bảng “Mua bán quần áo cũ”. Anh ta hỏi ông chủ cửa hàng:

– Ông trả tôi bao nhiêu cho cái quần này?

Ông chủ liếc sơ qua rồi trả lời cộc lốc:

– Hai đô la!

– Cái gì? Tôi nghĩ ít nhất nó cũng đáng giá năm đô la!

– Không – ông chủ cửa hàng kiên quyết – nó chỉ đáng hai đô la, không hơn một xu.

– Ông chắc chứ?

– Chắc chắn như thế!

– Được rồi, tiền của ông đây! – Jim vừa nói vừa rút hai đô la đưa cho ông chủ – Cái quần này treo ngoài cửa tiệm của ông, nó có gắn bảng giá là 6,5 đô la, nhưng tôi nghĩ như thế là mắc quá nên tôi muốn biết chắc giá thật của nó là bao nhiêu!

icon_contentMừng hụt

Một cậu bé đi học về và khoe với bố:

– Con đã nói về bố trong bài tập làm văn của con đấy, bố ạ…

– Ồ, thế hả? Đề tài của bài văn đó như thế nào?

– À, thầy bắt chúng con tả lại người anh hùng của mình, thần tượng trong cuộc sống của mình ấy mà…

– Tốt, bố rất tự hào về con, thế con đã viết gì?

– Con nói rằng bố rất khỏe mạnh, đẹp trai, thông minh, lịch sự… Con thực sự rất hãnh diện về bố!

– Bố hoàn toàn không biết là con đánh giá bố cao như thế…

– Không đâu ạ, chỉ là vì con không viết được tên của diễn viên điện ảnh Mỹ Arnold Schaerwzeniger, à không phải… Schiaerzeggaer… hay là Schaerwzeniger gì đó…

Sưu tầm