icon_contentCám Dỗ

Bệnh nhân hỏi bác sĩ:

– Thưa bác sĩ, lẽ nào phần còn lại của cuộc đời tôi phải tránh xa mọi sự cám dỗ như rượu chè, cờ bạc, phụ nữ?

– Không, khi cụ 70 tuổi như hiện nay thì mọi sự cám dỗ ấy tự nó sẽ tránh xa cụ.

icon_contentCafe Đắng Lắm

Sau buổi nhảy disco một thanh niên mời 1 cô gái mới quen:

-Cô về nhà tôi uống 1 tách cafe nhé

-Không,cảm ơn anh.Về nhà anh để làm chuyện gì khác thì em không phản đối,chứ cafe đắng lắm,em không biết uống đâu…

icon_content. . . Mất rồi

Một người nọ, trước lúc đi vắng, đã viết một mảnh giấy và đưa cho đứa con, dặn là nếu ai đến, thì đưa mảnh giấy này ra. Hôm sau, có người bạn đến thăm, gặp đứa bé đang chơi ngòai đường, người bạn hỏi :

– Bố cháu đâu ?

Ðứa bé sực nhớ đến lời cha dặn, nắn túi tìm tờ giấy, nhưng có còn đâu. Nó hốt hỏang trả lời :

– Mất rồi !

Ngạc nhiên, người kia hỏi :

– Mất bao giờ ?

Ðứa bé nhớ lại những chuyện xảy ra ngày hôm qua, nó cùng lũ bạn nghịch ngợm làm cháy mảnh giấy. Nó bắt đầu mếu máo :

– Hôm qua !

Người kia lại càng ngạc nhiên hơn :

– Vì sao lại mất ?

Lúc này thì đứa bé òa lên nức nở :

-Cháy ạ !

Người kia buồn bả:

– Tội ngiệp ba cháu quá !!!

icon_contentTại Ông Không Hỏi

Có người mời cụ Bá đến nhà chơi. Lúc đi, cụ cho anh đầy tớ theo hầu. Thấy cụ đến, chủ nhà ân cần hỏi han:

– Đường xa, cụ đi mệt, tôi lấy làm ái ngại quá!

Cụ Bá aảo:

– Không, từ nhà sang đây, đi xe thì có nhọc nhằn gì!

Anh đầy tớ nhìn cụ, rồi như tiếc rẻ, nói:

– Giá như bấy giờ cụ trả thêm nó độ vài xu nữa, thì ta đến đây còn sớm hơn nữa kia!

Cụ Bá sầm mặt lại! Anh đầy tớ biết mình lỡ lời, còn chủ nhà thì cứ tủm tỉm cười. Lúc về nhà, cụ Bá mắng:

– Ai bảo mày chõ mồm vào? Từ giờ trở đi, hể tao không hỏi mà mở mồm thì chết với tao!

Một hôm, cụ mời khách. Mọi người đến đông đủ, chỉ thiếu một ông, chờ mãi chẳng thấy. Cụ sai đầy tớ sang mời lần nữa. Anh ta đi một chốc, rồi về, lẳng lặng xuống bếp, không nói gì cả. Đợi mãi, cụ Bá sốt ruột, tưởng anh đầy tớ chưa đi mời, gọi lên hỏi:

– Mày đã đi chưa?

– Dạ, đã đi rồi ạ!

Cụ Bá tưởng ông kia sắp đến, lại vào ngồi trò chuyện với khách. Cỗ bàn nguội cả mà vẫn không thấy ông kia sang, cụ Bá bực mình gọi anh đầy tớ lên, hỏi:

– Mày sang, ông ấy bảo thế nào?

– Dạ, ông ấy xin kiếu vì bị cảm sốt, ạ!

Cụ Bá giận quá, mắng:

– Sao nãy giờ mày không nói?

– Bẩm, cụ có hỏi con đâu ạ!

icon_contentCon Vâng Lời Ông

Một ông nhà giàu có việc phải đi vắng, bảo người đầy tớ trông nhà, dặn:

– Mày ở nhà phải trông coi cái chân giò tao mua về treo đó, với con gà trống thiến nhốt trong chuồng, kẻo chó mèo nó tha đi nghe. Và chỉ vào hai ve rượu:

– Còn hai ve này là thuốc độc để bẫy chuột. Uống chết đấy!

Người chủ đi rồi, anh đầy tớ ở nhà bắt con gà trống thiến là thịt, luộc chân giò lên, đánh chén. Lại lấy hai ve rượu ra uống hét, say mèm. Khi ông chủ về, thấy người đầy tớ nằm dưới đấy, hơi men nồng nặc, liền đánh thức đậy, hỏi gà, chân giò và hai ve kia đâu, thì người đầy tớ khóc mà thưa rằng:

– Con vâng lời ông ở nhà coi nhà, chẳng may con mèo tha mấy chân giò, còn chó thì cắp con gà trống thiến chạy mất. Con sợ ông mắng, nên con lấy hai ve thuốc độc uống cho chết đi. Nào ngờ vẫn chưa chết.

icon_contentKén Rể Sang

Một lão nhà giàu kén rể, một hôm qua đình làng thấy một anh áo quần lôi thôi bẩn thỉu, vừa đi vừa ngáp gió. Lão chợt thấy vị Thành Hoàng đứng dậy như để vái chào. Lão nghĩ bụng: “Chắc anh này có tướng làm quan, to hơn Thành Hoàng, nên Thành Hoàng mới có vẻ sợ sệt như vậy!” Lão liền gọi về nhà, gả con gái cho.

Anh này vốn là một thằng nghiện thuốc phiện, nay nhờ nhà vợ, nên không rách rưới nữa, lại hút đã đời, người trở nên béo tốt. Lão già muốn khoe rể, bèn thuật lại câu chuyện kia. Họ hàng không ai tin. Lão về, bảo chàng rể ăn mặc chỉnh tề, rồi đi qua đình làng cho họ hàng xem. Nhưng lần này, vị Thành HOàng cứ ngồi chểm chệ trên bệ thờ, không đứng dậy như trước. Họ hàng cười rộ. Lão mắc cỡ, giận lắm, bước vào đình, hỏi:

– Này ông thầy, sao ngày nọ thằng rể tôi ăn mặc dơ dáy, ngáp lên ngáp xuống, thì khi nó đi qua đây, ông đứng dậy chào. Còn bây giờ, nó ăn mặc sạch sẽ như tế, ông cứ ngồi trơ như khúc gỗ vậy?

Vị Thành Hoàng cười đáp:

– Bây giờ rể nhà ngươi ăn uống dư dật, có tiền hút xách, đi qua đây thì ta còn sợ gì nữa! Chứ ngày trước, hể nó lai vãng nơi này thì ta phải coi chừng, không mất lư hương, cũng mất đôi đèn thờ bằng đồng để trên hương án. Không đứng dậy đề phòng thì nó cuỗm mất!

icon_contentThầy Sửa Giùm

Thầy giáo đi vòng quanh lớp để sửa bài cho sinh viên mỹ thuật thời trang trong giờ thực tập vẽ bán thân.

Cuối giờ, thầy giáo hỏi:

– Em nào thấy mình sai nữa không?

Một sinh viên nữ đáp:

– Dạ!  Thầy sửa giùm ngực cho em! Có cảm giác nó không đều ạ!

icon_contentTưởng

Giữa lúc phần tranh luận của phiên tòa lên tới lúc gay cấn (tiếng Việt mới là tới đỉnh điểm), công tố  viên quay sang tấn công nhân chứng:

– Có đúng là ông đã nhận 5.000 đôla để thỏa hiệp trong vụ kiện này không?

Nhân chứng lơ đãng ngó qua cửa sổ, tựa như không nghe thấy gì.

Luật sư gặng tiếp:

– Tôi hỏi lại một lần nữa: Có đúng là ông đã nhận 5.000 đôla để  thỏa hiệp trong vụ kiện này không?

Nhân chứng vẫn làm thinh. Cuối cùng, ông chánh án nhắc nhở:

– Đề nghị ông hãy trả lời câu hỏi của luật sư.

Nhân chứng giật mình:

– Ô hay! Thế mà nãy giờ tôi cứ tưởng là ông luật sư đang trao đổi  riêng với ông.

icon_contentTùy Vào Phương Pháp Hạ Cánh

Hai thợ mộc nọ nhận sửa mái chuồng gia súc cho một khu nông  trại. Hai người đang làm việc thì chiếc hộp đồ rỗng của họ  trượt xuống và đẩy ngã chiếc thang. Lúc đó còn khá sớm nên họ quyết định cứ tiếp tục công việc vì nghĩ rằng có thể ai đó dựng thang  giùm.

Tới sẩm tối hai người mới xong việc nhưng vẫn không thấy ai  đi qua. Họ đi vòng quanh xem xét và quyết định, chỉ có cách nhảy  xuống đống phân chuồng đang ủ ở bên chái nhà là ít nguy hiểm hơn cả.

Một người xung phong:

– Để tớ nhảy trước, nếu có bề gì thì cậu còn biết đường đề phòng.

Một tiếng “thụp” vang lên. Anh chàng ở trên mái nhà gọi xuống, vẻ  lo lắng:

– Này! Cậu không sao đấy chứ! Ngập đến đâu hả?

Người ở dưới gào lên:

– Ổn cả! Tớ chỉ bị ngập đến mắt cá chân thôi! Cậu nhảy xuống đi.

Anh chàng trên mái nhà lao xuống và ngập sâu đến tận cổ. Anh ta  quay sang than phiền với bạn:

– Thế mà cậu bảo chỉ ngập tới mắt chân cậu.

– Phải! – Anh chàng kia đáp – Nhưng mà tớ nhảy cắm đầu!

Sưu tầm