Lần cuối cùng chúng tôi đến thăm ông là tháng 12 năm 2009. Sắp bước vào tuổi 95 mà ông vẫn tinh anh đến lạ kỳ. Ông vẫn đọc thơ và kể chuyện, pha trò. Nắng chiều chênh chếch qua cửa sổ, trông ông có vẻ là một hiền triết hơn là một nhà thơ khí phách.

nhathohuuloan1Chúng tôi vẫn thường gọi đùa thôn Vân Hoàn là: sự trở về của mây”. Đồng bằng xứ Thanh bình yên và giản dị quá. Ngôi nhà gạch do Hội Nhà Văn xây tặng nhà thơ Hữu Loan bên cạnh ngôi nhà tranh cũ kỹ. Lối vào nhà Hữu Loan dưới vòm cây xanh. Khung cửa sổ thấp thoáng vườn cây ăn quả. Chiếc võng đong đưa, chiếc bàn cũ kỹ, giản dị nhưng không nghèo nàn. Bước vào ngôi nhà này, dù cái vỏ ngoài là nhà quê nhưng người ta nhận ra ngay đây là nơi chốn của người tri thức, của kẻ sĩ.