Càng vào sâu trong thành phố, càng có nhiều sòng bạc khổng lồ, biển hiệu nhấp nháy mời chào, nhiều nhất là ở hai bên đại lộ chính Las Vegas. Phần lớn sòng bạc được xây theo một chủ đề nào đó, và người ta bỏ ra hàng tỷ đôla để làm cho chúng thật nổi bật, thậm chí là kỳ quặc nhất.
Las Vegas là một thành phố lớn, hiện đại của bang Nevada, nằm giữa sa mạc, nơi mà điều kiện tự nhiên tưởng như khiến người ta chỉ cần sống sót thôi cũng đã là đáng thán phục. Người viết bài này đến Las Vegas vào giữa mùa hè, nhiệt độ bên ngoài lên tới 43 độ C vào ban ngày và 39 độ C vào ban đêm. Ở ngoài trời, cái gì cũng nóng. Gió nóng, cát nóng, mặt đường nóng… đến cả những ngọn cỏ hiếm hoi lúc nào trông cũng như bị cháy xém.
Nằm cách các trung tâm đô thị gần nhất tới vài trăm km, những con đường cao tốc dẫn đến Las Vegas luôn nườm nượp xe cộ. Trong triệu lượt người từ khắp nơi trên thế giới đổ đến đây hàng năm, phần nhiều là để đánh bạc. Số còn lại là khách du lịch.
Xem thêm: Tour du lịch Mỹ
Sòng bạc đầu tiên tôi muốn nói đến là Luxor – đặt theo tên địa điểm du lịch lớn nhất của Ai Cập. Đây là một tòa kim tự tháp 30 tầng, được bọc hoàn toàn bằng kính đen với tượng một con nhân sư khổng lồ cao hàng chục mét dựng ở lối vào. Trên đỉnh chóp là chiếc đèn pha sáng nhất thế giới, chiếu thẳng lên trời vào buổi tối. Ánh sáng của chiếc đèn này và Vạn Lý Trường Thành của Trung Quốc là hai thứ duy nhất của trái đất có thể nhìn thấy từ mặt trăng bằng mắt thường. Bên trong kim tự tháp là một sòng bạc rộng hơn 11.000 m2 và 4.408 phòng khách sạn, được bài trí theo phong cách Ai Cập với hình các nhân vật trạm trổ trên tường… Sự xa xỉ ở bên trong có lẽ đủ để khiến các ông vua Pharaon của Ai Cập cổ đại phát ghen tức, nếu họ còn sống đến bây giờ.
Sòng bạc Paris Las Vegas cũng không kém, với một tháp Eiffel có tỷ lệ bằng 1/3 kích thước thật mọc lên từ một bên hông của tòa nhà, và mô hình rất lớn của Arc de Triomphe (Khải Hoàn Môn) ở cổng vào. Bên trong được bài trí như một khu dân cư của thành phố Paris với các hiệu bánh mì, hiệu cà phê, quảng trường, cột đèn đường… và thậm chí còn có cả người bán hàng rong đi đi lại lại, rao hàng bằng tiếng Pháp. Trần của tòa nhà được trang hoàng bằng hình vẽ đám mây bay, với hiệu ứng ánh sáng tạo cảm giác như đang đứng ở ngoài trời. Tất cả gây ấn tượng vừa rất Pháp vừa rất… giả tạo.
Còn Sòng bạc Treasure Island (Đảo Giấu Vàng), không nhại theo kiến trúc của một địa điểm nào nhưng lại xây dựng cả một khu làng chài của các băng cướp biển thế kỷ 18, với các vách núi, cây cọ, mô hình tàu thuyền to như thật. Vào buổi tối, cứ 90 phút, ở đây lại diễn ra một trận chiến được biểu diễn vô cùng sinh động giữa tàu khu trục của Anh và các tàu cướp biển, thu hút được rất nhiều người xem. Cũng với kiểu biểu diễn miễn phí ngoài trời như thế, sòng bạc Bellagio lại có một hồ nước rộng hơn 34.000 m2, nằm ngay sát đại lộ, với một hệ thống đài phun nước cực kỳ hiện đại hoạt động theo tiếng nhạc. Vào buổi tối, cứ khoảng 30 phút một lần, đài này lại “khiêu vũ” theo một bản nhạc nào đó. Hàng trăm cột nước được phun lên cực mạnh từ dưới lòng hồ theo nhịp điệu, lúc thấp lúc cao (tới 50-60 m), lúc sang phải lúc sang trái, cái trước cái sau, cộng với ánh sáng, tiếng nhạc tiếng nước rơi từ trên cao xuống tạo nên một cảnh tượng vô cùng ngoạn mục.
Hàng trăm sòng bạc ở đây là hàng trăm kiểu xây dựng và biểu diễn khác nhau, nhưng cùng một mục đích: thu hút con bạc và khách du lịch. Chỉ cần lôi kéo được người ta vào trong là đã thắng hơn một nửa. Khi ở trong những tòa nhà ấy rồi thì du khách sẽ thực sự bị lôi cuốn bởi sự mát mẻ của không khí và những nữ tiếp viên sẵn sàng phục vụ, mọi đồ uống đều miễn phí. Tuy nhiên, cái giữ chân người ta mạnh nhất, lại chính là những chiếc máy đánh bạc. Có hàng trăm chiếc máy như vậy trong mỗi sòng, đủ cỡ đủ loại với các kiểu chơi khác nhau nhưng “dễ gần”, dễ chơi.
Trong các sòng bạc, bao giờ cũng đầy những tiếng leng keng rất
quyến rũ phát ra từ máy đánh bạc, từ các con xúc xắc, từ các đồng xu rơi ra khỏi máy. Xen vào đó, thỉnh thoảng lại có tiếng reo lên của một ai đó “trúng mánh”, như thôi thúc người khác nhảy vào cuộc. Cách bài trí trong các sòng bạc khiến người ta rất dễ mất đi những khái niệm về mặt thời gian và phương hướng. Muốn đi ra được phải lòng vòng qua rất nhiều phòng và phòng nào cũng có các loại cờ bạc khác nhau đợi sẵn. Rất nhiều người định đi ra xong cuối cùng lại chỉ là chuyển sang phòng khác và chơi một trò khác. Không ít các con bạc tiết kiệm tiền cả một năm chỉ để đến chơi ở Las Vegas vào kỳ nghỉ, họ cho vào máy một số tiền rất lớn và bấm nút như bị thôi miên hy vọng trúng một giải lớn (cả triệu đô), theo kiểu “cờ bạc ăn nhau về sáng”, mặc dù khái niệm “sáng” và “tối’ là rất mơ hồ ở Las Vegas. Với những người này, các sòng bạc có rất nhiều chế độ ưu đãi như: giảm giá đặc biệt cho phòng nghỉ, miễn phí ăn uống v.v… tạo mọi điều kiện để họ chơi hết… tiền và hết năm này qua năm khác.
Đối với một số dân Mỹ, Las Vegas là thiên đường, với một số khác thì đó là một sự hổ thẹn. Bằng sự ồn ào và ánh sáng nhấp nháy, Las Vegas dường như muốn che giấu số phận của bao nhiêu con “thiêu thân” đã, đang và sẽ đốt cháy cuộc đời của họ vào cờ bạc và ăn chơi quá độ.