Nói đến cái nôi của trà Việt Nam, hẳn ai cũng nghĩ ngay đến các vùng trà phía Bắc. Hà Nội thì có “Giếng nước hè, chè Cam Lâm”. Ngược lên Sơn La có “Gái Mường Tè, chè Tô Múa”. Thong dong Thái Nguyên có, “Chè Thái gái Tuyên”. Non cao Cao Bằng có chè đắng; Hà Giang có Shan tuyết Vị Xuyên, Yên Minh. Rồi thì trà Bắc Kạn, Lào Cai, Lạng Sơn… đủ cả, mỗi vùng mỗi loại, mỗi vị, cho thấy sự hùng hậu về số lượng của trà Việt Nam. Nhưng ít ai biết “thủ đô” trà Việt lại được định danh ở thành phố Bảo Lộc – vùng đất B’Lao xưa của Tây Nguyên.